truyện năm tháng ngọt ngào của anh và em
Tháng Năm 29, 2022 ~ Ngô Gia Khánh ~ Bình luận về bài viết này. Lý Úc Trạch và bạn bè của anh ý cũng nghĩ Hạ Tri Thu đã kết hôn. Đương nhiên trong truyện hai người sẽ không có hành vi bất chính như làm kẻ thứ 3 khi biết đối phương đã kết hôn nên mọi người yên tâm
Buổi sáng tốt lành em nhé! 4. Anh gửi cho em những cái ôm và nụ hôn của tình yêu trong tin nhắn chúc buổi sáng này và chúc em có một ngày tuyệt vời! 5. Hãy để mỗi buổi sáng là một khởi đầu ngày mới ngập tràn may mắn, vui vẻ và yêu thương em nhé.
Năm tháng ngọt ngào của anh và em - Vô Ảnh Hữu Tung (FULL) Đúng như tên gọi của truyện, ngọt ngào quá mất thôi. Ko biết tình tay 3 kia thế nào, chứ mềnh là mềnh ko mong ảnh hưởng đến tình bạn cử họ đâu nh
Hạ Chi Tuyển đứng lên, đỡ cô dậy, nói: "Bây giờ bạn cùng phòng của em còn chưa dậy đâu, mau về phòng đi. Giờ truy bài buổi sáng không cần đến, bảo Trịnh Bồi Bồi xin phép cho." Cậu mặc áo khoác lại tử tế cho cô rồi nắm tay cô đi xuống lầu. Cố Tư Ức vẫn như đang mộng du, ngơ ngẩn để cho Hạ Chi Tuyển dắt đến kí túc xá.
Bạn đang xem: Truyện năm tháng ngọt ngào của anh và em Thế mà lại thiếu hiểu biết nhiều tại vì sao cả trường mọi sôi trào, méc nhau nhau rằng học thần núm nhưng mà cũng biết võ thuật, biết tán gái, ai mà lại trêu chọc tập cô gái của cậu ta, cậu ta gắng làm sao cũng trở nên dạy dỗ lại bạn cách có tác dụng người chỉ trong một phút.
Er Sucht Sie Schrot Und Korn. Tác giả Thể loại Ngôn Tình, Truyện SủngNguồn Cung Quảng HằngTrạng thái FullSố chương 122Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Thể loại truyện Thanh xuân - vườn trường - sủng - HESố chương 120Nhân vật chính Hạ Chi Tuyển và Cố Tư ỨcNgười edit và beta Ngân NhiGiới thiệuHạ Chi Tuyển là học thần của trường, được các thầy cô hết lời khen ngợi là một học sinh "ba tốt" - tích tốt, tố chất tốt và tính cách tốt. Nhưng cậu ta lại là một người ít nói, lạnh lùng và xa cách, khiến nữ sinh không dễ nhiên, cả trường đều đồn đại rằng Hạ Chi Tuyển biết đánh nhau và tán gái và rất bảo vệ cô gái của mình. Một buổi tối, trước kì thi học kỳ, cậu ta cùng Cố Tư Ức ngồi kèm học bài và đưa ra một trò chơi - nếu cô làm sai bài, cậu ta sẽ phạt cô hôn một cái, còn nếu cô làm đúng, cậu ta sẽ thưởng cho cô hôn một cái. Cậu ta tiến lại gần và đè xuống Cố Tư Ức trên bàn học, hôn cô một cách say đắm và nói rằng đó là khoản nợ cả vốn lẫn buổi tiệc tốt nghiệp, mọi người đều thấy cậu ta hôn Cố Tư Ức một cách say đắm đến nỗi khiến cô phải khóc. Sau đó, Hạ Chi Tuyển mở một công ty nghiên cứu khoa học và Cố Tư Ức trở thành vợ của tổng giám đốc. Cả hai đồng tâm hiệp lực, cùng nhau hoàn hiện bản thân, và mọi người biết rằng nhân tài mới trong ngành khoa học kỹ thuật Hạ Chi Tuyển rất yêu và cưng chiều vợ mình - cô ấy tên là Cố Tư miêu tả quá trình nỗ lực học tập, tình cảm ngây thơ thuần khiết, sự gây dựng sự nghiệp, và nhiệt huyết thanh xuân của hai nhân vật chính. Người edit Ngân Nhi cam đoan sẽ không drop truyện và sẽ đăng truyện theo lịch trình rõ ràng để các bạn có thể tiếp tục đồng hành cùng chuyện tình thanh xuân này.
Thông tin truyện Năm tháng ngọt ngào của anh và em Đánh giá 8/10 từ 11 lượt. Hạ Chi Tuyển nổi tiếng là học thần của trường, trong mắt thầy cô là một học sinh "ba tốt" tiêu biểu, thành tích tốt, tố chất tốt, tính cách tốt, ít nói và không gây chuyện. Cậu ta khi không cười, khí chát toàn thân đều trở nên lạnh lùng xa cách, nữ sinh cũng không dám lại gần. Thế mà không hiểu tại sao cả trường đều sôi trào, truyền tai nhau rằng học thần thế mà cũng biết đánh nhau, biết tán gái, ai mà trêu chọc cô gái của cậu ta, cậu ta thế nào cũng sẽ dạy lại bạn cách làm người chỉ trong một phút. Buổi tối trước hôm thi học kỳ, trong phòng tự học, Hạ Chi Tuyển ngồi kèm Cố Tư Ức học bài. "Bài này làm sai rồi, phạt em hôn anh một cái." "Vậy nếu em làm đúng thì sao?" "thì anh thưởng cho em một cái hôn." "...anh còn có thể lưu manh hơn nữa được không?" "Có thể." Cậu tiến lại gần, đè cô xuống bàn học, lấp kín môi cô. một lúc lâu sau, cậu thỏa lòng mong ước, nhìn dáng vẻ mê người của cô, cười nói "Chờ em lâu quá rồi, bây giờ là lúc anh đòi nợ cả vốn lẫn lãi." Vào tối hôm diễn ra buổi tiệc tốt nghiệp, có người trông thấy cậu ép Cố Tư Ức vào một góc mà hôn, hôn đến mức làm người ta phát khóc rồi mà vẫn không chịu tha cho, còn cắn lên môi cô, khàn giọng nói "anh nhịn sắp điên luôn rồi..." Kết thúc kì thi, Cố Tư Ức nghĩ đến số điểm thảm hại của mình rồi òa khóc nói "Điểm kém thế này thìkhông vào được trường tốt, không vào được trường tốt thì sẽ không tìm được công việc tốt, không tìm được công việc tốt thì sẽ không kiếm được tiền nuôi bản thân, em không muốn bị chết đói đâu..." Hạ Chi Tuyển vuốt ve vành tai đỏ hồng của cô, bình thản nói "Có anh nuôi em mà." Sau khi tốt nghiệp, Hạ Chi Tuyển mở công ty nghiên cứu khoa học, Cố Tư Ức trở thành vợ của tổng giám đốc. Sau này mọi người đều biết, nhân tài mới trong ngành khoa học kỹ thuật Hạ Chi Tuyển rất cưng chiều vợ mình, cô ấy tên là Cố Tư Ức. Nửa trước truyện là quá trình nỗ lực học tập, miêu tả sự khó khăn chăm chỉ hướng tới tương lai của học sinh trung học, cùng những tình cảm ngây thơ thuần khiết. Nửa sau là giai đoạn gây dựng sự nghiệp, nhiệt huyết thanh xuân, hai người đồng tâm hiệp lực, trao cho nhau sự ấm áp, cùng nhau hoàn thiện bản thân. Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50
Đây là lần đầu tiên Cố Tư Ức tới thành phố C, nơi đây cách nhà của cô không xa không gần, trước đây có mấy lần bố mẹ đã nói sẽ đưa cô tới đây chơi, nhưng kế hoạch lần nào cũng bị những việc ngoài ý muốn gây cản trở. Hạ Quảng Vũ là quan chức nhà nước, Cố Trí Viễn thì làm ăn buôn bán, hai người một Bắc một Nam, gặp khoảng cách về địa lý, chức vị lại khác biệt, cho nên mối quan hệ không còn thân thiết như thức vạch rõ ranh giới là sau khi họ có con, phạm vi kinh doanh của Cố Trí Viễn không ngừng mở rộng, phát triển khắp cả nước, mà kinh doanh thì không tránh được việc phải qua lại với các cơ quan thanh tra giám sát, trong một lần khai thác hạng mục, Cố Trí Viễn muốn Hạ Quảng Vũ giúp thông qua một văn bản có lợi cho bên mình, lại bị Hạ Quảng Vũ từ sau lần đó, mối quan hệ của bọn họ đã hoàn toàn trở nên lạnh nhạt. Trước đây không lâu, Cố Trí Viễn và Hạ Quảng Vũ có duyên gặp lại, hai người hỏi han nhau về chuyện con cái, Hạ Quảng Vũ chủ động nói muốn giúp Cố Tư Ức chuyển tới trường trung học Long trung học Long Hưng là trường đứng đầu thành phố C, cũng khá có tiếng trong nước.
Edit Ngân NhiThời đại học trôi đi rất nhanh, bốn năm sinh viên của Cố Tư Ức đã qua, thời điểm tốt nghiệp đã dù chuyên ngành của cô là Quản trị kinh doanh, nhưng năm cuối cô có đi thực tập ở đài truyền hình và có biểu hiện rất tốt, cho nên đài truyền hình tính toán đợi sau khi cô tốt nghiệp thì sẽ ký hợp đồng chính thức với Tư Ức thật sự không ngờ rằng, sau một lần tình cờ có cơ hội làm MC hồi năm nhất, cô lại có thể đi theo con đường làm MC chuyên tỏ ra tiếc nuối nói với bố “Bố à, có khả năng con không thể làm trợ lý đắc lực cho bố được rồi.”Cố Trí Viễn cười nói “Con làm cái gì mà con thấy vui là được, không ai quản con đâu, nhà mình cũng không cần người kế thừa ngôi vị hoàng đế.”Hứa Giai Tuệ nói “Nếu một ngày cảm thấy mệt mỏi quá thì cứ thoải mái về nhà ăn uống miễn phí nhé, bố mẹ không phản đối đâu.”Cố Tư Ức cười híp mắt, chắp tay trước ngực nói “Cố tiên sinh, Cố phu nhân, con xin thề đời này hai người chính là người mà con yêu thương nhất!”“thật không? Thế còn trạng nguyên nhà con thì sao?” Hứa Giai Tuệ cười hỏi.“anh ấy cũng là người con yêu nhất! Con yêu nhất cả ba người nhưng ở các mức độ khác nhau!” Cố Tư Ức cười.“Phải rồi, bao giờ thì nó về thế con?” Cố Trí Viễn chớp mắt mà thằng bé đã ra nước ngoài được ba năm rồi, mỗi năm Tết đến nó đều về nước rồi đến nhà thăm hỏi chúc Tết. Cố Trí Viễn biết rất rõ về tình hình của Hạ Chi Tuyển, thằng bé học tiến sĩ ở trường Massachusetts, đã phát biểu rất nhiều luận văn nghiên cứu khoa học, đạt được không ít thành tựu, còn đi thực tập ở một số công Tư Ức cười tủm tỉm đáp “Cuối tuần này anh ấy về để dự lễ tốt nghiệp của con, anh ấy cũng nhận bằng tiến sĩ rồi, chờ làm xong nốt mấy việc ở trường thì về nước luôn, anh ấy bảo nhiều nhất cũng chỉ một hai tháng thôi ạ.”Lần này trở về Hạ Chi Tuyển không chỉ có một mình, mà còn đi cùng Lục Gia Diệp sau khi Hạ Chi Tuyển đi Mỹ, hai người tuy không ở cùng thành phố nhưng tốt xấu gì cũng cùng một đất nước, số lần gặp nhau cũng khá nhiều. Nhờ có cậu bạn thân tới nên Lục Gia Diệp coi như cũng giữ được thành tích học ở mức tương đối, lăn lộn vài năm ở nước ngoài, Lục Gia Diệp may mắn đã tốt nghiệp một cách thuận rằng người bạn cùng lứa là Hạ Chi Tuyển thì đã trình bày được rất nhiều luận văn, đạt được một số thành quả nghiên cứu xuất sắc, dựa vào năng lực xuất chúng mà trở thành sinh viên lấy được bằng tiến sĩ nhanh nhất trong những năm gần đây. Thế nhưng tâm thế của Lục Gia Diệp vẫn rất tốt, giống như hồi trung học hai đứa vẫn luôn ngồi cùng bàn thôi, cậu bạn là học thần đứng nhất toàn thành phố, còn mình thì học dốt nhất lớp, nhưng hai đứa vẫn chơi thân với đây anh đã từng nói rằng “Tôi không cần biết các anh em học hành thế nào, đằng nào cũng giỏi hơn tôi thôi.” Sau đó liền bị Trịnh Bồi Bồi nói là không biết xấu Bồi Bồi và Cố Tư Ức cùng nhau đến sân bay đón hai người về Hạ Chi Tuyển về, bầu trời vẫn trong xanh hệt như ngày anh Bồi Bồi vui vẻ nói “Thời gian trôi nhanh thật, mới đó mà các cậu đã kết thúc quãng đời sinh viên nơi đất khách rồi.”Cố Tư Ức cười nói “Đúng vậy, mình cũng thấy nhanh quá.”Mấy năm qua cô và anh đều bận việc học hành, nhưng ngày nào cũng gọi video cho nhau, mỗi tháng còn tranh thủ ít ngày để bay đến bên kia đại dương gặp nhau, tình cảm của cả hai vẫn hạnh phúc như trước. Vì cô thường xuyên đến Mỹ gặp anh nên còn thân quen với những người bạn của anh bên đó nữa, ở Mỹ anh làm quen được với những người bạn cùng chung chí hướng, cả nhóm thường xuyên đi ăn với dù không thể quấn quýt bên nhau dễ dàng như khi học chung trường, nhưng chỉ cần nhìn thấy thành quả học hành xuất sắc của anh là cô đã thấy vui lắm Chi Tuyển và Lục Gia Diệp người trước người sau xuất hiện ở cửa ra, Cố Tư Ức phấn khởi chạy ào tới ôm cổ Hạ Chi Gia Diệp đứng bên cạnh nghiêng đầu, nhìn Trịnh Bồi Bồi nói “Hổ cái, có phải cậu cũng nên tặng tôi một cái ôm chào đón không?”Trịnh Bồi Bồi hừ một cái, trừng mắt Gia Diệp bất đắc dĩ nhún vai, Trịnh Bồi Bồi lại bất ngờ bước lên ôm lấy anh, vỗ nhẹ lưng anh nói “Chào mừng cậu về nước nhé đồ ngốc.”Lục Gia Diệp ngây phải anh đang…nằm mơ chứ?Hổ cái này…sao lại ôm mình được?Chỉ có trong mơ thôi…Chứ thực tế làm gì mà có đãi ngộ này?Đến khi thật sự cảm nhận được độ ấm của thân nhiệt, anh mới dần tỉnh táo lại, tim đập thình Trịnh Bồi Bồi ngay sau đó đã buông tay ra Gia Diệp “…”Hạnh phúc tới quá nhanh và cũng bay nhanh như một cơn Tư Ức ôm cánh tay Hạ Chi Tuyển, hai người sát vai nhau cùng đi ra khỏi sân Bồi Bồi và Lục Gia Diệp bị ngó lơ, Trịnh Bồi Bồi nói “Lúc đến đây còn quấn quýt lấy tôi, giờ gặp bạn trai rồi thì gạt tôi sang một bên thế đấy.”Lục Gia Diệp cười nói “Tôi cho cậu mượn cánh tay này, có cần không?”“Cậu đi chết đi!” Trịnh Bồi Bồi không thèm nể nang người ra khỏi sân bay, lên xe đi tới một khách sạn, sau đó lại hẹn mấy người còn lại trong nhóm tụ tập, làm một bữa ăn mừng hai chàng trai về nước xong xuôi, Lục Gia Diệp lại kéo cả bọn đi phòng hát bất chợt có người đẩy ra, một bóng dáng cao lớn tiến ồn ào bên trong thoáng chốc ngưng bặt, Tô Hàn tháo khẩu trang xuống, nhìn Hạ Chi Tuyển và Lục Gia Diệp, cười nói “Tôi tới lúc này có muộn quá không?”Trương Hân Dịch vỗ tay hô lên “Ôi! Đại minh tinh đến này!”Cố Tư Ức cũng kinh ngạc “Tưởng cậu không có thời gian đến đây chứ, ai ngờ lại âm thầm tới thế này, bất ngờ quá!”Tô Hàn cười nói “Về nước hết rồi, về sau còn nhiều dịp để tụ tập.”Tô Hàn rót vài chén rượu rồi đưa cho Hạ Chi Tuyển, Lục Gia Diệp và Chu Kiêu “Chào mừng hai cậu về nước.”Bốn người chạm cốc rồi uống cạn đó mà đã hơn hai mươi cả rồi, từ mấy cậu con trai trở thành những người đàn ông thực Tư Ức có chút khó hiểu nhìn Trịnh Bồi Bồi, sao Tô Hàn tới rồi mà cô nàng lại chỉ ngồi yên một chỗ thế này? Thường là sẽ chạy tới bám lấy người ta ngay cơ mà?Mọi người xúm lại một chỗ cười đùa với nhau, Trịnh Bồi Bồi ngồi bên cạnh Cố Tư Ức, duy trì một khoảng cách với Tô chỉ riêng Cố Tư Ức mà tất cả nhóm đều nhận ra sự không bình thường giữa hai người Tư Ức đi vệ sinh, Tô Hàn cũng đi theo, đợi lúc cô ra thì chặn cô lại nói “Má lúm nhỏ, giúp tôi một việc được không?”“Việc gì?” Cố Tư Ức lờ mờ đoán được là có liên quan đến Trịnh Bồi nhiên, Tô Hàn nói “Bồi Bồi đang giận tôi, nói là muốn một mình tĩnh tâm suy nghĩ, cậu có thể giúp tôi khuyên nhủ cô ấy không?”“Khuyên cái gì cơ…”“Khuyên cô ấy hãy tin tưởng tôi, tôi sẽ cố gắng nỗ lực cho hai đứa có một tương lai tốt đẹp.”Cố Tư Ức trầm tư, là bạn thân của Trịnh Bồi Bồi, cô biết mấy năm qua cô ấy sống không thoải mái chút nào, có lúc cô thậm chí còn muốn hai người chia tay cho xong, như thế thì Bồi Bồi mới không còn phải nhớ nhung trong đau khổ nữa, trở lại thành một cô gái hồn nhiên vui vẻ như thời trung học. Nhưng hết lần này tới lần khác, sau khi vượt qua được nỗi buồn, cô ấy lại cố gắng chịu đựng tiếp…Cố Tư Ức nói với Tô Hàn “Mình và học thần đã trải qua ba năm yêu xa rồi, còn hai cậu nếu cứ tiếp tục khó gặp nhau và không thể công khai tình cảm như bây giờ thì tội cho Bồi Bồi lắm…”Tô Hàn thẫn thờ, gật đầu “Tôi biết.”Lục Gia Diệp cũng nhìn thấu được là Trịnh Bồi Bồi và Tô Hàn có vấn đề, nhưng anh không hỏi gì dù đúng là anh vẫn không thể khống chế được cảm xúc của mình với Trịnh Bồi nhưng, cái trò thừa nước đục thả câu không phải là phong cách của anh.…Ngày hôm sau, buổi lễ tốt nghiệp và trao bằng cử nhân của Cố Tư Ức được cử hành theo nghi thức rất long thay mặt cho toàn thể sinh viên cùng khóa lên bục phát Chi Tuyển ngồi dưới khán đài, ngắm nhìn cô trong chiếc áo cử nhân, đứng trên bục tươi cười phát gái nhỏ trưởng thành rồi, từng cái nhấc tay nhấc chân cũng tràn đầy phong thái của một người phụ Tư Ức phát biểu xong bước xuống sân khấu, đi tới ngồi bên cạnh Hạ Chi Tuyển.“Tiếp theo đây xin mời đại diện cho những cựu sinh viên ưu tú Hạ Chi Tuyển lên bục phát biểu đôi lời.”Cố Tư Ức sửng sốt, ngạc nhiên nhìn trường vang lên những tiếng vỗ tay hò hét inh ỏi, các sinh viên mới vào trường cũng đã nghe danh của anh, chuyện tình cảm của anh và Cố Tư Ức gần như mọi người cũng biết thể ngờ là ba năm sau khi tốt nghiệp, nhân vật làm mưa làm gió này hôm nay lại có mặt tại vẫn nói không dứt lời, giới thiệu về những thành tựu trên phương diện học thuật mà Hạ Chi Tuyển đã giành được, cùng những bước tiến nhảy vọt của anh, vượt qua mọi cửa ải khó khăn bằng khả năng và tốc độ người thường không thể bì kịp, lấy được bằng tiến sĩ khi tuổi còn rất Hạ Chi Tuyển bước lên sân khấu, được ánh đèn chiếu thẳng vào, tất cả mọi người đang ngồi đây đều phải tập trung chú ý vào Tư Ức “…”Đây không phải là buổi lễ tốt nghiệp của cô sao? Sao vị đại thần này lại tới chiếm sóng thế?Thế nhưng nhìn anh đứng trên đó, tư thế hiên ngang phong độ, cô lại không nhịn được tin nhắn điện thoại vang lên không ngừng, cô mở ra xem, tất cả đều là những lời chúc mừng của mấy người bạn, có người còn tỏ ý ngưỡng mộ Chi Tuyển chia sẻ một chút kinh nghiệm cho những đàn em khóa dưới, anh nói không nhiều nhưng câu nào cũng rất chuẩn lúc sắp kết thúc, anh nói “Hôm nay tôi tới đây mục đích chính là để chúc mừng bạn gái tôi, bạn Cố Tư Ức, đã hoàn thành xong con đường đại học một cách thành công mỹ mãn.” anh ngừng một chút rồi lại mỉm cười nói tiếp, “Tôi cũng tự chúc mừng bản thân luôn, cuối cùng cũng đủ tuổi để được cầu hôn cô ấy rồi.”“Aaaaaaaa!!!!”“Bị nhét cẩu lương rồi!!!”“Điên mất điên mất trời ơiiii!!!”“Ông trời ơi, cái trường này vẫn nợ con một người bạn trai đấy!!!”Trong những tiếng hô hào của mọi người, Cố Tư Ức chỉ biết mở to mắt vì bất ngờ, giơ tay ôm chặt cái miệng đang không kìm được nụ cười của đôi mắt cong cong đã bán đứng cô rồi, ánh mắt cô sáng ngời trong trẻo, tựa như nàng tiên ánh trăng, nhìn người mình yêu đang tỏa sáng trên sân tiếng vỗ tay vang dội, Hạ Chi Tuyển quay trở về chỗ ngồi, nắm tay Cố Tư Tư Ức giận dỗi trách anh “Sao anh không nói với em là anh sẽ lên bục phát biểu hả?”Hạ Chi Tuyển cười giải thích “Hôm nay anh đến gặp lãnh đạo nhà trường thì cũng mới được báo cho biết đấy chứ.”MC trêu đùa mọi người “Các bạn sinh viên trải qua bốn năm đại học mà vẫn còn độc thân ơi, có phải các bạn đang cảm thấy như bị ngàn mũi tên đâm vào tim không hả?”Bên dưới lập tức truyền đến những tiếng kêu thúc buổi lễ, mấy ngàn cử nhân mới tốt nghiệp cùng nhau cười nói vui vẻ tạm biệt quãng đời sinh Chi Tuyển mang theo máy ảnh, đảm nhận trách nhiệm làm nhiếp ảnh gia cho Cố Tư Ức, chụp ảnh cho cô ở khắp các ngóc ngách trong trường.
Edit Ngân NhiCố Tư Ức còn đang chần chừ thì Lục Gia Diệp bất ngờ đi ra từ một phòng ăn rồi trông thấy cô, giơ tay vẫy “Hi em gái, em cũng ở đây à?”Giọng của cậu làm cho Hạ Chi Tuyển và cô gái đứng bên cạnh đồng thời quay lại Tư Ức cười đáp “Khéo quá, em với bố mẹ cũng đến đây ăn cơm.”cô và cô gái kia nhìn nhau, cả hai đều mau chóng đánh giá đối gái đó có mái tóc ngắn, phong cách dịu dàng rất tây, dáng người không cao cũngkhông thấp, mặc quần bò và áo ngắn tay bó sát, cơ thể lồi lõm trước sau rất chuẩn, nhìn qua thì chắc là cũng tầm tuổi bọn Gia Diệp chủ động giới thiệu “Đây là em gái má lúm đồng tiền nhỏ thân yêu của A Tuyển.” nói đến chữ má lúm đồng tiền, cậu ta còn cố tình nhấn mạnh, ranh mãnh nhìn Hạ Chi Tư Ức không hiểu ý tứ sâu xa trong đó, chỉ cảm thấy Lục Gia Diệp giới thiệu mình như thế thì hơi kỳ, bèn bổ sung thêm “Xin chào, mình là bạn học cùng lớp với mấy người họ, mình tên là Cố Tư Ức.”cô gái kia bị câu xin chào của cô chọc cười, giọng điệu có phần muốn trêu cô “Xin chào cậu, bạn học, bọn mình bắt tay nhau một cái nhé?”“…” Cố Tư Ức cảm thấy cô gái này chắc là có quan hệ khá thân với Hạ Chi Tuyển, nên mặc dù nghe ra sự trêu chọc, nhưng cô vẫn đưa tay ra, khiến cô bạn ấy càng buồn cười tay Cố Tư Ức giơ ra giữa không trung, cảm thấy hơi ngượng ngùng, đang định yên lặng thu tay về thì Hạ Chi Tuyển đứng bên cạnh đột nhiên giơ tay ra nắm lấy cổ taycô, kéo cô lại gần mình, nói “Đừng để ý đến nó.”Lục Gia Diệp nói “Đây là cô em gái hoang thanh mai trúc mã của A Tuyển, Trịnh Bồi Bồi.”“Hoang cái đầu nhà cậu ý!” Trịnh Bồi Bồi tức giận Chi Tuyển không quan tâm đến hai kẻ ồn ào kia, cậu kéo tay Cố Tư Ức, dắt cô sangmột bên nói “Bố mẹ em cũng đang ở đây à?”“Vâng.” Cố Tư Ức gật đầu, nhìn xuống thì thấy tay Hạ Chi Tuyển đang nắm cổ tay mình, các ngón tay thon dài trắng trẻo, lòng bàn tay mềm mại khô Chi Tuyển buông tay ra, nói “Em dẫn anh qua đó đi, anh chào cô chú một tiếng.”Lục Gia Diệp và Trịnh Bồi Bồi đưa mắt nhìn hai người rời đi, Trịnh Bồi Bồi nói “Này, em gái má lúm đồng tiền là thế nào đấy? Họ hàng của A Tuyển à?”Thấy Hạ Chi Tuyển nắm cổ tay cô ấy, cô nhướn mày, cảm thấy khá hứng và Hạ Chi Tuyển cùng lớn lên trong một khu nhà, mặc dù hai năm qua nhà côchuyển đi nơi khác nên số lần gặp mặt cũng ít hơn, nhưng rõ ràng là cô nhớ Hạ Chi Tuyển vạn người mê cực kỳ ghét con gái đến gần mình cơ Gia Diệp tặc lưỡi nói “Là anh em trong sáng không có bất kì quan hệ huyết thống nào, chỉ là quan hệ hai bên gia đình rất thân thiết thôi.”- -Cố Trí Viễn và Hứa Giai Tuệ không thể ngờ được là con gái đi đến nhà vệ sinh xong lại dắt theo cả cậu chủ Hạ về thế Chi Tuyển lễ phép chào hỏi “Con chào cô chú ạ.”Hai vợ chồng đứng dậy tiếp đón, nhìn một bàn ăn hỗn độn thì vội vàng gọi phục vụ tới, định bảo họ dọn đi rồi gọi thêm vài món Chi Tuyển nói “Con ăn rồi ạ, con với hội bạn cũng đến đây ăn cơm, vừa nãy gặp Cố Tư Ức nên con mới biết là cô chú cũng ở đây.”Cậu vừa nói chuyện vừa rất tự nhiên ngồi xuống Tư Ức ngồi bên cạnh nhìn Hạ Chi Tuyển trò chuyện với bố mẹ mình, nội tâm cảm thấy bội phục hàng vạn sợ nhất là gặp mặt người lớn, cho nên khi biết cậu và hội bạn có hẹn rồi thì cũngkhông nói thêm gì, căn bản là sợ cậu sẽ mất tự cục diện bây giờ hoàn toàn khác với tưởng tượng, học thần nổi tiếng lạnh lùng ít nói nhất trường lúc này lại đang vui vẻ nói chuyện với bố mẹ cô về việc học, về trường lớp, về phương pháp giáo dục, không hề tỏ ra khó xử hay ngại ngùng, thậm chí khiến cho người ta cảm thấy ấm áp như tắm gió xuân Chi Tuyển ngồi hơn nửa tiếng, trong quá trình cậu còn tắt máy khi thấy có cuộc gọi Tư Ức phải lên tiếng “Các bạn đều đang chờ anh ý, bố mẹ đừng giữ người ta lại để buôn chuyện nữa.”Hai bên chào tạm biệt nhau, Cố Trí Viễn hỏi Hạ Chi Tuyển ở phòng nào, muốn thanh toán hóa đơn cho cậu, Hạ Chi Tuyển không từ chối, cậu mỉm cười đồng ý, Cố Trí Viễn càng thêm thoải mái, chỉ sợ cậu chủ nhỏ này không chấp nhận ý tốt của mình Cố Tư Ức ngồi taxi với bố mẹ, Cố Trí Viễn thở dài nói “Đúng là hổ phụ sinh hổ tử, thằng bé này tương lai sẽ sáng lạn lắm.”Hứa Giai Tuệ nói “Vừa thông minh lại cư xử tốt, gia cảnh giàu có, đi cả ngàn dặm mới tìm được một hạt mầm tốt như thế.”Cố Trí Viễn lại nói với Cố Tư Ức “Con với Hạ Chi Tuyển là bạn cùng lớp, cố gắng thân thiết với người ta vào, tương lai thằng bé này sẽ rất có giá đấy.”Trước đây mỗi lần Cố Tư Ức nghe bố mẹ khen ngợi con nhà người ta, cô còn khôngnhịn nổi mà phản bác mấy câu, nhưng lần này cô không nói gì cả, dù sao thì thành tích của học thần vẫn sờ sờ ra đó, cô thật lòng khâm -Thời gian tập quân sự kết thúc, kiếp học hành thời trung học chính thức được bắt đầu tiên của tuần học thứ nhất, cô chủ nhiệm dẫn theo một học sinh nữ vào lớp,nói “Đây là học sinh mới của lớp chúng ta, Trịnh Bồi Bồi.”Cố Tư Ức “…”Kia không phải là cô bạn tóc ngắn mà cô đã gặp ở nhà hàng sao?Hóa ra bạn ấy chính là người vẫn luôn vắng mặt chưa lộ lớp chỉ còn một chỗ trống, chính là chỗ bên cạnh Cố Tư Ức, cho nên Trịnh Bồi Bồi sẽ ngồi ở chỗ đó.“Hi bảo bối nhỏ, bọn mình lại gặp nhau rồi.” Trịnh Bồi Bồi chủ động chào Tư Ức “…” Mình không nhỏ tí nào đâu nhé! Mình còn cao hơn cậu đấy!cô mỉm cười thân thiện đáp lại “thì ra cậu chính là bạn cùng bàn vắng mặt của mình.”Trịnh Bồi Bồi dương dương tự đắc nói “Tập quân sự mệt lắm, mình không muốn tham gia, bây giờ mới đến là hợp lý rồi.”“…” Đỉnh thật, không thèm quan tâm đến kỷ luật của trường, muốn đến lúc nào thìđến, không hổ là thanh mai trúc mã của Hạ Chi giáo Lý Thiếu Hồng đứng trên bục giảng nói “Tôi sẽ không xếp chỗ, các anh chị muốn ngồi đâu cũng được, miễn là có sự nhất trí đồng lòng giữa đôi khôngmuốn cả lớp mất thời gian vào việc làm quen với bạn cùng bạn, cho nên quyền lựa chọn chỗ ngồi là ở các anh chị, thân nhau rồi thì sẽ có ích cho việc giúp đỡ nhau học tập hơn.”“Tiếp theo đây tôi sẽ bổ nhiệm ban cán sự của lớp.” Lý Thiếu Hồng nhìn quyển giáo án rồi quay người viết lên trưởng Lam Hiểu ThuLớp phó Trương Khải LuânỦy viên học tập Hạ Chi TuyểnỦy viên văn nghệ Tô HànỦy viên thể dục Chu KiêuỦy viên vệ sinh Lục Gia DiệpBí thư chi Đoàn Trịnh Bồi Bồi…một loạt tên ban cán sự được viết ra, trong đó có bốn cái tên đứng giữa là bắt mắt giáo vẫn còn đang viết nốt cả tên các tổ trưởng, mà lúc này bầu không khí bên dướiđã sục người nhỏ giọng cười nói “Tứ đại ủy viên, W4 của lớp 6…”Những người khác cũng cười theo “W4 được đấy, nhóm đại biểu của lớp 6 chính thức được ra mắt rồi.”Lục Gia Diệp nghe thấy liền ném một cục giấy về hướng đó “4 cái em gái nhà các cậu ý! Bọn tôi đẹp trai thế này, ít cũng phải là A4 chứ! Chữ W nó ở tít dưới cùng đấy!”Chu Kiêu lấy tay đỡ trán “Lục Gia Diệp, cậu không nói thì không ai biết cậu ngu đâu,thật đấy.”Tô Hàn nghiêm túc tỏ thái độ “Chỉ cần xóa tên Lục Gia Diệp đi thôi, W3 tôi cũng chấp nhận.”Lục Gia Diệp đá vào cái bàn bên cạnh “Hai người các cậu phản bội nhá!”Hạ Chi Tuyển chỉ ngồi yên đọc sách của mình, mặc kệ mấy cậu bạn ầm cô giáo viết xong tên ban cán sự lớp, Cố Tư Ức lại phát hiện ra là trước sau trái phải chỗ cô ngồi, tất cả đều là cán bộ, chỉ có mình cô là dân thường nhỏ bé thôi thôi, học tập là trên hết, không có chức gì càng nhẹ thân, có thời gian tập trung mà học khi viết xong, cô chủ nhiệm lại thông báo hai tháng sau sẽ làm bài thi thử giữa hai tháng nữa, Cố Tư Ức âm thầm động viên bản thân, hai tháng này cô sẽ dùng hết sức để học, nhất định không thể để mình tụt lại phía tiết học buổi sáng trôi qua trong trạng thái quyết tâm hăng hái của Cố Tư ngồi học thẳng lưng và nghiêm túc, chăm chú nghe giảng, hận không thể ghi hết từng lời cô giáo nói vào trong nghỉ giải lao cô cũng ngồi tại chỗ xem lại bài, cố gắng ghi nhớ nội dung bài giờ học, Trịnh Bồi Bồi ngồi bên cạnh vỗ tay một cái với Tư Ức quay sang nhìn, nghe cô bạn khuyên nhủ “Cậu cứ thoải mái tinh thần đi, đừng căng thẳng quá như thế.”Cố Tư Ức cười nói “Cậu à, cậu không hiểu được đâu, mình thích học, việc học làm cho mình vui, khiến cho mình hiểu biết hơn, mình còn muốn xin ông trời thêm một trăm năm nữa để được học đó!”Trịnh Bồi Bồi nghẹn lời, nhưng ngay sau đó lại cười đến nghiêng Gia Diệp ngồi bên kia thấy thế liền ngó sang hỏi “nói chuyện gì mà cười vui thế?”Cố Tư Ức đáp “nói chuyện học.”Trịnh Bồi Bồi cười nói “Ha ha…nói chuyện học đó…”Hướng Lê và Trương Hân Dịch ra rủ Cố Tư Ức đi vệ sinh cùng, Cố Tư Ức đi theo các bạn, Trịnh Bồi Bồi gõ vào bàn Hạ Chi Tuyển nói “cô em gái của cậu thú vị thật đấy, xem ra cũng là học sinh giỏi.”Hạ Chi Tuyển quay người, lười biếng dựa vào bàn học bóp vai thư giãn, vì ngồi quá lâu nên cũng hơi Chi Tuyển không nói gì, Lục Gia Diệp thì hăng hái nói “Tôi cũng phát hiện ra là emgái rất chăm học đó, A Tuyển à, không chừng cậu có đối thủ cạnh tranh rồi đấy.”cô ấy ư? Hạ Chi Tuyển nhớ lại lúc Cố Tư Ức đập đầu xuống bàn nói muốn tự thiêu cùng với vốn tiếng anh của mình, không kìm được mà bật Bồi Bồi nói “Cái này thì tôi không tin đâu, nếu cậu ấy có thể vượt qua học thầnthì tôi sẽ nhận cậu ấy làm đại ca luôn.”Cố Tư Ức đi vệ sinh về, ngang qua cửa sổ phòng học, thấy Trịnh Bồi Bồi đang ngồi lên ghế của cô, vui vẻ buôn chuyện với đám Hạ Chi lúc cô cũng trông thấy Hạ Chi Tuyển bật cười, lưng và cánh tay chống lên bàn, dáng vẻ đẹp quá biết bọn họ nói chuyện gì mà khiến cậu ấy vui thế Tư Ức đi ra chỗ lan can, nói “Mình muốn ở ngoài hóng mát một chút, hết giờ giải lao rồi vào.”Thế là Hướng Lê với Trương Hân Dịch cũng ở ngoài với cô, cùng cô tán khi nghe thấy tiếng chuông vào học vang lên, Cố Tư Ức mới lại quay về lớp thúc giờ học buổi sáng là đến thời gian ăn trưa, mọi người túm năm tụm ba đi tới nhà ăn, Cố Tư Ức cũng đi với mấy cô bạn thân.“Này này, học sinh mới hình như rất thân với tứ đại ủy viên lớp mình đấy, còn đi theo bọn họ đến nhà ăn kìa.”Tiếng nghị luận của mọi người truyền vào tai Cố Tư Ức, cô ngẩng lên xem, thấy đúng là Trịnh Bồi Bồi đang đi với đám Hạ Chi trước tập quân sự, Lục Gia Diệp đã mấy lần rủ cô cùng bọn họ đi ăn cơm, nhưng Cố Tư Ức lại không muốn ngày ngày đi theo bọn họ gây bất hòa với đám con gái, nên hầu như đều từ chối, lâu dần bọn họ cũng quen nên không còn rủ cô cùng đi Tư Ức đột nhiên lại không muốn đi ăn nữa, nói “Mình thấy không được khỏe lắm, muốn về phòng nghỉ ngơi.”Hướng Lê ân cần hỏi “Cậu khó chịu chỗ nào? Có cần đến phòng y tế không?”Cố Tư Ức vội đáp “không cần đâu không cần đâu, mình chỉ hơi mệt thôi, không muốn ăn.”Trương Hân Dịch lại hỏi “Thế cậu có muốn ăn gì không? Cần bọn mình mua cơm chokhông?”“không cần đâu, trong phòng ngủ của mình có nhiều đồ ăn lắm, mẹ mình mới đưa tới hôm chủ nhật, có cả đặc sản của địa phương nữa, lúc nào các cậu cũng qua lấy một ít về mà ăn.”Sau khi chào các bạn, Cố Tư Ức một mình quay về phòng bàn đã để sẵn đồ ăn vặt và sách vở, vừa ăn vừa học, quá hoàn lúc cô đang chìm trong đại dương học hành thì chuông điện thoại vang lên, là Hạ Chi Tuyển gọi nhìn màn hình điện thoại, vài giây sau mới bấm nghe, chậm chạp lên tiếng “Alo?”“Em mệt à?” Giọng của Hạ Chi Tuyển truyền tới.
truyện năm tháng ngọt ngào của anh và em